Những cuộc ghé thăm….
Lần đó, mình đã cho Hoa coi cái hộp gỗ nhỏ Tú đớ tự đóng cho mình. 1 cái hộp bé bé xinh xinh, mình giữ lại từ ngày còn đi học. Bên trong nó là cả 1 gia tài kỷ niệm.
Hoa đã xém nữa rơm rớm. Cô nàng hơi ganh tị 1 chút. Hoa của những năm trẻ có tận 20 đôi giày, 1 tủ quần áo to, nhưng không có lấy 1 thứ gì đó tình cảm được giữ lại như vậy. Có lẽ cô ấy ghen tị với những mẫu giấy cũ, vài con chữ nhoè và những tình cảm người ta đã gửi trao nhau..
Hôm nay mình ghé lại Kala 1 chút, rồi đi ngay. Trong cái chớp nhoáng đó, thứ mình kịp thấy là 1 phong bì nhỏ ai đó đã để lại. Là của 1 người khách, bạn của người khách đó sẽ tới và sẽ biết rằng đó là thứ được gửi lại cho. Tự nhiên mình nghĩ rằng họ thật đáng yêu. Nhưng ngay sau đó, mình nhận ra kẻ nhận thư chính xác là mình!
…
Mở thư ra đọc
Chẳng kể ai nghe
…
Thế là cái hộp gỗ nhỏ của Tú sẽ lại lưu giữ thêm 1 thứ đáng yêu nữa. Hình gia đình ngày xưa, những tấm thiệp nho nhỏ, thư của những người mình đã yêu, móc chìa khoá cũ, lưu bút 12A4… và 1 bí mật nhỏ ngày nay.
Vậy đó. Nếu mỗi năm có thêm 1 người bạn, mình đã cảm thấy giàu lên đáng kể. Năm nay, mình có thêm hẳn 1 kho báu nhỏ để cất vào rương!! Chuyện cổ tích người lớn! Chuyện cổ tích không cần có hồi kết!
…
Nếu đời này đúng là 1 dòng chảy
Ta sẽ chảy 1 nửa tỉnh nửa say!
Ps: gửi Chao Ng: thư của bạn đã đến tay người bạn cần gửi rồi.
Nhà cảm ơn thật nhiều! ❤
Leave a Reply